Hot Posts

6/recent/ticker-posts

Ảo tưởng

Hồi xưa còn trẻ mình nghĩ mình nói tốt, nói hay thì sẽ truyền được động lực, truyền được lửa cho lớp kế cận. Nhưng dần dà, cuộc sống cho mình thấy ai muốn hiểu điều gì là tự do họ hiểu, mình đôi khi chỉ là chất xúc tác để họ thấy giống giống nên cổ vũ mình thôi. Còn những ai chẳng muốn thì có nói gì họ cũng chẳng quan tâm đâu.
Hồi đó cua gái, để làm ấn tượng với cô ấy, mình ra sức nói hưu nói vượn đủ kiểu trên trời dưới đất nào là thiên văn địa lý, nào nhân sinh quan, rồi đạo lý… cô ấy ngồi nghe rất chăm chú. Nghe xong cô ấy bảo: Anh thích em hả? Nói vào chủ đề chính đi. Mình lúng túng chẳng biết nói sao nữa.
Bạn mình kể, hồi con trai nó 16 tuổi.
Cha nó hết sức nghiêm túc bảo: Hôm nay cha muốn trao đổi với con chuyện giới tính.
Nó cũng nghiêm trang trả lời: Cha đừng ngại nếu còn thắc mắc, chưa hiểu rõ điều gì cứ mạnh dạn hỏi, con và cha là những người đàn ông với nhau mà ngại gì?
Nên dần mình không còn ảo tưởng sẽ đem ý kiến của mình thuyết phục ai đó nữa.

Post a Comment

0 Comments