Hot Posts

6/recent/ticker-posts

Tự do mà đếch phải tự do. Còn ở cái xứ cái quái gì cũng quản lý thì... à mà thôi.

Hồi cách đây chừng đâu đó chục năm, mình startup một cái nền tảng vừa web, apps cho một ý tưởng mình nghĩ là long trời lở đất. Mình làm từ Việt Nam và tất nhiên tất cả các cơ sở đăng ký, server này nọ đồ đều từ Việt Nam.

Hồi đó cũng có thuận lợi là app mới bắt đầu phát triển nên các kho CH Play, hay App Store chả quản lý gì nhiều, cứ đăng ký là họ duyệt. Rẹt rẹt vài tuần là xong hết. Tất nhiên, ý tưởng thì kinh thiên động địa nhưng thực hiện như mèo cào, mình viết web, cậu em xã hội làm app, cuối cùng xếp xó dự án vì chả có khách hàng nào chịu trả tiền hehehe.
Gần đây, tìm được mấy cậu em dễ thương củng cố lại tất cả các nền tảng cơ bản của mình vốn nhờ nó mà mình tồn tại cho đến ngày nay nên cũng bày đặt làm lại web, apps đồ. Những platforms trong ngành logistics của mình. Mình kiểu cũng đầu tư chơi cho thỏa chí, cho có với người ta chứ cũng chả để kiếm tiền con mẹ gì.
Chuyện đáng kể là giờ mình đăng ký mọi thứ ở xứ sở tự do, chứ không phải ở nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Vậy là hành trình để sở hữu các sản phẩm trí tuệ ở nơi này nó chả đơn giản tí nào.
Đầu tiên là chuyện web, tất nhiên, cứ làm đại một trang web rồi cho nó chạy thì dễ rồi. Chỉ cần có cái server cà tàn, đăng ký cái tên miền, tất nhiên cũng phải xác nhận bằng cái thẻ ngân hàng. Mình thấy có nhiều anh chơi trả tiền bằng nhiều cách khác nhau, có khi là tài khoản ảo ma canada nào đó. Mừng cho mấy ảnh, chứ mình chả biết làm vụ này.
Đến khi đưa các app lên các nền tảng mới trần ai. Đầu tiên, ông Google ổng dễ lắm, đăng ký, trả tiền chờ đâu đó một tuần thì mấy ổng duyệt. App cứ thế mà chạy ngon ơ. Đùng một cái, mấy ổng thông báo rằng chính phủ Mỹ yêu cầu cái này, EU yêu cầu cái kia, Brazil yêu cầu cái khác và một loạt các yêu cầu linh tinh khác. Độc đáo cái làm gì làm cuối cùng là mọi thông tin về người chủ, công ty, thuế má, tài khoản ngân hàng này nọ mấy ảnh kiểm soát tất.
Kế tiếp là cái anh App Store, bà mẹ ảnh, để thỏa các điều kiện của ảnh để anh cho mình lưu trữ cái app trên kho của anh đến là trần ai khoai củ. Ảnh đánh rớt mình liên tục đâu đó khoảng một năm, tức muốn điên. Mất mẹ 2 nhà đầu tư định đầu tư vào công ty mình. Cuối cùng mình gọi cho mấy ảnh hỏi tao làm app để trên nền tảng tụi mày, tụi mày cũng có lợi tại sao mày đánh rớt tao miết là sao? Sao hồi trước kia tao cũng đăng ký mày approve rẹt rẹt sao tự nhiên giờ trở chứng vậy hả? Cô gái giọng ngọt lịm bảo Keep calm and we will guide you how to start.
Vậy là mình phải bắt đầu lại bằng cách đăng ký duns, nó là một kiểu hội doanh nghiệp quái gì đấy trên nền tảng thương mại điện tử. Để đăng ký phải có đầy đủ giấy phép kinh doanh, tài khoản ngân hàng, ID của ông/bà chủ và tất nhiên phải có ủy quyền nếu là doanh nghiệp cổ phần. Rồi nó gọi, nói chuyện, hỏi han tùm lum tà la rồi bắt chờ duyệt. Phải mất trung bình cả tháng mới duyệt, còn mình chửi quá nên chưa đầy tuần lo cấp số cho mình rồi. Có số rồi mới bắt đầu đăng ký với app store, chờ mấy ngày cho đến tàm một tuần để mấy ông nội apple duyệt. Chả biết mấy cô gái bên đó khoái nói chuyện với mình sao đó mà mấy cổ lại gọi, nói chuyện rồi xác nhận đã approve. Giờ là tới lúc mấy bạn chuyên gia bên mình đưa cái app lên.
Lại thêm một bước trần ai nữa, app phải được duyệt bảy bảy bốn chín lần với cả chục lần thay đổi, bổ sung cuối cùng cũng được duyệt. Vậy là riêng cái app iOs tụi mình đã mất một năm và rớt mẹ nó mất hai nhà đầu tư thiên thần. Mất mất mấy trăm ngàn usd như đã hứa.
Rồi, các app được duyệt lên, chạy phà phà, ngon ơ trên các nền tảng rồi. Giờ cứ mỗi năm lại phải update, hoặc đôi khi có các thay đổi gì đó về chính trị, chính sách ở các nền kinh tế khác nhau, mấy ảnh, chỉ lại bắt mình phải update các policies khác nhau và lại phải khai và chờ duyệt. Tất nhiên, mình phải nghe thôi, giờ như cá nằm trên thớt. Giấy phép kinh doanh, tài khoản ngân hàng, thông tin cá nhân của mình mấy anh mấy chị đó nắm hết mẹ nó rồi, muốn chạy cũng đếch chạy được.
Đó, điều mình muốn nói là thấy vậy chớ không phải vậy. Tưởng tự do nhưng họ cứ nắm thông tin, nắm ngân hàng mình thì đếch chạy đâu cho thoát. Trong khi đó, có nơi cứ suốt ngày kêu gọi 4.0, 5.0 rồi AI, rồi đột phá gì đó cuối cùng chỉ còn mỗi chuyện phá là ok, mọi thứ khác chả đến đầu đến đũa mà làm mất bao nhiêu tiền của của mọi người dân. Trong khi những người cần quản lý và nắm được cán thì chả thấy nắm được gì sất. Hệ quả là độ tin tưởng về thương mại điện tử ở Việt Nam là bét bảng.
* Mấy anh, chị làm trong lĩnh vực thuê tàu thì lên các kho ứng dụng search shipoffer, download về và cho chạy, có nhiều thông tin có ích phết đấy mọi người ạ. Nhanh chóng, nhẹ nhàng, hữu ích và đặc biệt là miễn phí.
* Các đăng ký thực hiện từ nước ngoài đều dễ dàng hơn Việt Nam rất nhiều vì chuyện bảo mật, hay vì sự tin tưởng của các tài khoản đăng ký ngoài Việt Nam hơn, nên mình biết nhiều startup bắt đầu thực hiện dự án của mình bằng cách thành lập công ty ngoài Việt Nam.

Post a Comment

0 Comments