Thật ra thì đường còn dài, cuộc sống còn lâu. Đâu biết cơ trời vẫn xoay, sau này biết đâu được. Biết đâu hôm nay đi làm từ thiện, quay phim chụp ảnh, nói lời không hay rồi sau mình lại làm người đưa tay nhận lấy những món quà rồi bị người khác quay phim, chụp hình thì sao? Mình có can đảm đứng để người ta chụp hình, quay phim không? Chắc phải lấy tay che mặt thôi.
Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn.
Nhà mình sát đường, họ đến
Có cho thì có là bao
Con không bao giờ được hỏi
Quê hương họ ở nơi nào.
Con chó nhà mình rất hư
Cứ thấy ăn mày là cắn
Con phải răn dạy nó đi
Nếu không thì con đem bán.
Mình tạm gọi là no ấm
Ai biết cơ trời vần xoay
Lòng tốt gửi vào thiên hạ
Biết đâu nuôi bố sau này...
Dịch dã, nhiều tác động lên đời sống, đọc bài thơ của Hoàng Nhuận Cầm hồi học sinh đến giờ vân còn nhớ và thấm.
Trong lúc người ta kêu mọi người ở nhà, kêu gọi ủng hộ quỹ chống dịch, kêu gọi bà con đùm bọc nhau thì ở đằng khác lúc này ở nhà dùng nhiều điện nên số điện tăng cao nên giá cao, nước xài nhiều nên giá nhiều, ngày mai dường như xăng tăng cao nhiều nữa.
An sinh xã hội ở mình hãy còn sơ khai lắm khi người ta vừa đề xuất trừ bớt 50% nếu người lao động rút một lần những gì họ nai lưng ra đóng. Thì sự xoay vần chẳng mấy lâu đâu.
Biết đâu đó, khúc ngoặc nào đó sẽ đổi vị trí của ta đi về phía bên kia thì hà cớ gì phải nghĩ mình như ông thánh, ông tướng đang ban phát ơn huệ dù có khi chỉ là hộp cơm?
Vài năm trước, có ai nghĩ mình sẽ bị nhốt trong nhà ngày này qua ngày khác đâu, mà giờ đang bị nhốt như những con chim trong lồng vậy đó.
0 Comments