Hot Posts

6/recent/ticker-posts

Uống có trách nhiệm



Mình thường ít uống. Đa số các cuộc nhậu tham gia chỉ để phá mồi là chính. Cũng có lúc vui say nhưng ít.
Đợt đó thành lập công ty mới, cần phải giao lưu, giao tiếp nhiều. Quy tập anh em, thằng bạn xách can rượu 20 lít vào nhà hàng. Đám nhân viên bảo vệ nhà hàng ở Q10 thắc mắc nhà hàng có mối rượu rồi không có lấy rượu khác đâu? Đâu chừng hơn chục anh em, ngồi từ trưa đến khoảng 8h tối thì hết sạch can rượu. Mình trèo lên xe máy đi về. Chạy từ Cao Thắng về đến cầu Sài Gòn thì buồn ngủ díp mắt. Định tấp vào lề phía Bình Thạnh thì có mấy cô gái ập vào. Các cô ỏng ẹo rủ: Anh đi chơi anh ơi, đi với em nè... Biết chắc đứng lại thế nào cũng bay mất cái ví với túi laptop, nên đi luôn. Đến giữa cầu Sài Gòn thì không kiểm soát con mắt được nữa. Rầmmmmm. 
Té cái là tỉnh, tự dựng xe lên vào chạy một mạch về tới nhà. Đi thẳng từ dưới lên lầu nằm sóng soài lên giường bà xã mở ra coi vết thương mới thấy thay chân trầy sướt, máu tuôn xối xả. Máu rải từ dưới lên đến lầu. Cái quần mới vừa may rách hết một đường. Đôi giày mang lần đầu cũng sướt 1 đường dài. Đến giờ vẫn còn cái thẹo to ngay đầu gối. Hơn 10 năm rồi, thỉnh thoảng thằng con trai vẫn nhắc chuyện máu me hôm đó mỗi khi nhìn thấy vết thẹo trên gối ba.
Cũng may là lúc đó té ngay bên phía làn xe máy và tối muộn nên không nhiều xe quá, và lan can cầu cũng khá chắc chứ không thì gay go.
Giờ vẫn uống nhưng không nhiều và ít uống nếu đi xe cả xe máy và xe hơi.

Post a Comment

0 Comments