Hot Posts

6/recent/ticker-posts

Họp...

Đọc bài "Họp nhiều, mau chết” của anh Nguyễn Hữu Long - Founder Group Phát triển doanh nghiệp Việt tâm đắc ghê và nhớ chuyện họp của mình.

Vốn làm công ty nhà nước, các cuộc họp trong công ty nhà nước hồi đó thường dài lê thê và đấu tố là chính chứ ít khi đưa ra những ý tưởng gì hay và chả mấy khi giải quyết các vấn đề tồn tại trước đó. Phần lớn những thứ đó giải quyết ở một hoàn cảnh khác, một môi trường khác. Cũng trong các cuộc họp này ông bí thư đập bàn bảo “Tôi còn làm ở công ty này thì ông đừng hòng vào đảng được nhé!”, mình cười “Dạ, chú cho cháu xin!"

Ngày mới lập công ty ra cũng hay họp, họp hoài, cãi nhau chí choé nhưng được cái rút kinh nghiệm của nhiều năm làm nhà nước nên sắp xếp cụ thể nội dung cuộc họp và đưa ra nguyên tắc bắt buộc phải chốt xong mới rời khỏi cuộc họp. Rồi ai cũng chán ngồi cãi nhau hoài nên nhanh chóng kết thúc cuộc họp cho khoẻ người, khoẻ mình. Vậy mà cũng được việc, dần họp ít đi. Ban lãnh đạo công ty cứ có việc gì thì email vào group chung, nêu quan điểm của mình, nếu không xong thì họp qua skype, không xong nữa thì tụ tập lại rồi biểu quyết kiểu đa số thắng thiểu số rồi chốt.

Ký hợp đồng với các công ty Việt Nam, thường trước khi ký phải họp cái cho biết mặt nhau, thì cũng đành. Đến khi làm việc nhiều chuyện phát sinh be bé, ông chủ thì chưa rành 
lắm lĩnh vực này nên cứ có chuyện là triệu tập họp. Nhiều khi có những cuộc họp mà nghĩ lại nội dung chỉ cần 2 em nhân viên 2 bên tự thoả thuận với nhau là được. Vậy mà đôi khi phải lái xe cả trăm cây số hay bay từ Nam ra Bắc chỉ để giải quyết cho xong. Xong rồi đi nhậu. Làm được hợp đồng đó mất tiêu vài cái hợp đồng khác vì không kịp thời gian nghiên cứu thông tin họ gửi qua, mà cái nào thời gian cũng gấp.

Mình vừa xong cuộc họp mà 5 bên có liên quan với nhau họp mãi từ 2 năm nay không xong, bắt ông ở Hải Phòng bay vào, ông Sài gòn chạy xe xuống Vũng Tàu. 2 năm nay, hàng chục cuộc họp tranh cãi, doạ dẫm, mỗi ông mang theo một luật sư riêng và lại cãi nhau… Cuối cùng thống nhất theo phương án mà mình đề xuất ngay từ đầu là chia thiệt hại (mỗi bên mấy trăm triệu) tuỳ theo tỷ lệ đóng góp trong hợp đồng đó. Xong rồi ai cũng phát hiện ra 2 năm nay phí bao nhiêu công sức, bao nhiêu tiền cho luật sư… bắt tay rồi đi nhậu thôi.

Công ty nước ngoài, làm việc với nhiều tập đoàn lớn nước ngoài, trị giá hợp đồng mỗi năm vài triệu USD, có đôi khi còn chả biết mặt nhau. Thông tin gửi hết, nghiên cứu trước, cần thiết thì gặp nhau để tăng tình thân thiết, không cần cũng chả sao, ký qua email là xong, quan trọng là được việc. Sự cố thì cứ bàn bạc, không bàn được thì đem ra trọng tài xử lý. Vậy là lại thích kiểu làm này nên giảm dần nóng tính, giảm dần máu ăn thua, giảm bớt ăn nhậu mà cuộc sống vui hơn nhiều, gia đình vui hơn, có thời gian viết linh tinh, lan man, tận hưởng thú vui khác của mình...

Chúng ta nhiều cuộc họp lắm: Họp nội bộ công ty; Họp đối tác; Họp với các cơ quan chủ quản; Họp hội này hội kia; Họp tổ dân phố; Họp hàng xóm, Họp lớp mẫu giáo, tiểu học, trung học, đại học, thạc sĩ, lớp anh văn, lớp vi tính… thôi thì giảm được cái họp nào thì đỡ cái đó vậy :) 

Post a Comment

0 Comments