Đã từng làm việc với những thuỷ thủ Myanmar các đây nhiềunăm trên các tàu có quốc tịch Panama, Liberia với những người thuỷ thủ rấtchuyên nghiệp, tiếng Anh nói rất tốt. Những năm gần đây, cũng làm việc với mộtvài doanh nhân Myanmar với phong cách làm việc rất văn minh và độc đáo. Nhữnggì chứng kiến từ sau khi bước chân ra khỏi sân bay quốc tế Yangon trái ngượchoàn toàn khiến không khỏi làm mình sốc thật sự.
Đầu tiên là ông bạn già 55 tuổi giới thiệu mình là ông ấy vừacho tài xế chạy đi đón cậu con trai 3.5 tuổi. Ông bảo lập gia đình rất muộn lúc50 tuổi, vầy thì mấy anh chàng bạn mình chẳng lo lắng nhỉ. Mới 40 à, Khakhakha.
Về đến khách sạn sau khi nhắn tin thông báo cho bà xã ở nhàlà đến nới mới biết điện thoại rooming nhưng không thể nhắn tin, chỉ có thể gọithôi. Mà cước điện thoại ở Myanmar thuộc vào hàng đắt nhất thế giới phải tiếtkiệm thôi, mình đã từng có 4 ngày ở Thailand hết 7 triệu, ở Malaysia có 5 ngàyhết 6,6 triệu,... Và một điều quan trọng nhất là rất khó có thể mua SIM điệnthoại tại đây bởi không thể mua SIM chính thức mà chỉ có thể mua ở chợ đem vớigián tầm 200USD/cái. Hoạ có điên mới mua 1 cái SIM 200usd chỉ để gọi trong có3, 4 ngày nhỉ??? Ông bạn dẫn đi đổi tiền còn bồi thêm, may mà mày qua đây giờchứ chừng năm ngoái là phải đổi tiền tại ngân hàng chứ không phải những cửahàng đổi tiện lợi như thế này đâu. Potay.
Sau khi check-in xong ông bạn dẫn qua tổng hành dinh của MPA(Myanmar Port Authority – Shipping Agency Department), đến đây mình mới biếtthêm là không thể tin được một cơ quan nắm độc quyền về đại lý hàng hải tạiMyanmar lại có thể làm việc trong một văn phòng với bàn ghế, phương tiện làm việcnhư từ những năm 80 của thế kỷ trước ở vùng thôn quê của Việt Nam. Đã từng thựctập trong công ty đại lý hàng hải nhà nước vào những năm khó khăn 98, 99 ở nhữngnhững vùng khó khăn nhất của Việt Nam thời đó nhưng cũng không khỏi ngỡ ngàngkhi thời đó điều kiện làm việc của mình vẫn còn hơn hiện tại ở Yangon gấp nhiềulần. Cho dù những con người ở đây hiện tại cũng đang xài Iphone, Ipad (made in Huaweilà chủ yếu).
Một điều rất hay ở Yangon mà có thể nhiều người sẽ lấy làmthú vị đó là Yangon hoàn toàn không có xe máy, chỉ có những chiếc ô tô cũ (cóthể 30-40 tuổi), mới lexus nhưng không có xe máy, đây là điểm mình khoái nhất ởđất nước này. Đường thì kẹt xe khủng khiếp như vậy nhưng nếu xe máy như Sài Gònnữa thì chắc sẽ không có chỗ nem.
Yangon hiếm những nhà phố như Sài Gòn mà chủ yếu những Blocknhà cao tầng, tuy phía bên trong nhếch nhác hay sạch sẽ tuỳ vào điều kiện từngnơi đó… nhưng nhìn tổng thể là một thành phố có quy hoạch quy cũ và đàng hoàng.Tự hỏi liệu trong 5, 10 năm nữa với tốc độ phát triển của kinh tế mở của hiện tại,chắc sẽ vượt Sài Gòn quá!!!
Internet quả là xa xỉ khi không thể nào truy cập từ laptop,đem xuống hỏi tiếp tân bảo Macbook Pro bó tay!!! Và đưa mượn Acer. Sao lạ nhỉ trongkhi Iphone, Ipad, Blackberry, HTC chạy phà phà… Đành phải ngồi gõ offline thôi.
Tối vòng quanh chút thì vào siêu thị mua được cho con gáicái đầm. Lại nữa, đi đâu cũng đồ con gái được mua đầu tiên…
0 Comments